Posts

Showing posts from October, 2017

29/10/2017

Image
Những người bạn mới ý nhị hỏi tôi: Thế cậu có tính trở về không? Câu hỏi quen thuộc thế nên câu trả lời cũng đơn giản là Có. Cậu ta im lặng. Tôi hỏi rằng cậu muốn ở lại nhiều lắm sao? Cậu gật đầu - Nhưng chuyện đó khó lắm. Thế là chúng tôi im lặng ra về. Tôi ít có thời gian để nghĩ ngợi nhiều, cũng không đủ thì giờ để buồn bã. Khoảng thời gian đó xảy ra một lần rồi thôi, khi máy bay ngang qua Bình Thuận và t ôi thấy mình cách nhà hơn bốn nghìn dặm. Cậu hỏi tôi cách phát âm từ "Nha Trang", rồi cậu vui mừng bảo là Ông cậu sống ở đó, Nha Trang nhiều người Đại Lục lắm, vui lắm! Tôi cười im lặng. Tôi không thể nói rằng tôi không thích điều đó. Bọn tôi giống nhau ở một vài câu chuyện mà phần nhiều trong số đó là những điều không vui. Cậu thắc mắc nếu tôi muốn về thì vốn dĩ không nên đi, không phải sao? Tôi không giải thích được, c

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

Lãnh sự quán Mỹ ở Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc hàng dài người xếp hàng chờ đợi. Cao ốc RESCO trên đường Nguyễn Du - nơi xin visa đến Úc - một ngày tiếp nhận hơn nghìn lượt đăng kí. Tôi nghĩ rằng có thể họ đi đâu đó rồi lại trở về Việt Nam thôi. Hoặc tôi tự an ủi mình như thế. Nhưng bạn biết đấy, chuyến di cư vĩ đại của dân tộc hơn bốn mươi năm vẫn chưa kết thúc. Không biết có bao nhiêu đứa trẻ giống như tôi ở phi trường đêm hôm ấy, thành tâm bảo rằng mình muốn trở về. Tôi đã khóc khi máy bay ngang qua Phan Thiết. Và nhỏ nước mắt thêm lần nữa khi thấy nhà cách mình hơn bốn nghìn dặm. Tôi thắc mắc những con người hồ hởi bàn cách ở lại nơi đất khách - những người khá giả - đất Mẹ đối đãi họ tốt quá chừng, mà sao họ vẫn đi? Đào xới vắt kiệt mọi thứ của cải, gói hết giấc mơ vào bốn mươi cân hành lí, cắm cúi đi. Biển Đông đã chứng kiến ba triệu con người ra đi, bây giờ đến lượt phi trường nằm yên buồn bã nhìn từng đoàn người cất bước. New York có đẹp như Bến Thành của tôi không? Nhà hát c